Đào Duy Cường

Tớ không thể yêu cậu, nhưng không muốn mất cậu


Cảm xúc này không phải là tình yêu, nhưng tại sao nó lại làm tớ trở nên ích kỉ đến thế.


Trong giấc mơ, thấy cậu đi lướt qua tớ lạnh lùng như chúng ta chưa hề quen biết. Tớ cảm thấy buồn và xót xa giống như có một sự mất mát nào đó đang cuộn dâng trong lòng vậy.
Cảm xúc này không phải là tình yêu, nhưng tại sao nó lại làm tớ trở nên ích kỉ đến thế. Chỉ muốn giữ cậu cho riêng tớ, thân thiết và quan tâm tớ như thuở xưa thôi.
Nhớ lại cái ngày trước kì thi đại học năm đó, cậu đã từng nói: “Tớ vẫn yêu cậu, vì đó là sự lựa chọn của tớ mà.Tớ luôn lấy tình yêu nhỏ bé ấy làm động lực để cố gắng và phấn đấu.Thế nên đừng bắt tớ hết yêu cậu nhé”.
Những lời nói ấy cứ vang lên trong tâm trí tớ, cho đến tận hôm nay, khi đã trở thành một cô sinh viên năm thứ 4 đại học, tớ vẫn chẳng thể nào quên được. Lúc đó tớ đã xúc động nhưng cũng đau lòng biết chừng nào, chỉ muốn đi thật xa và không bao giờ xuất hiện trước cậu nữa. Một tình cảm chân thành đến thế nhưng tại sao tớ chẳng thể nào đáp lại được. Chợt nghĩ cho dù chúng ta sinh ra không phải là để sánh đôi trên con đường tình yêu rực rỡ nắng ấm, thì vẫn có thể làm bạn thân của nhau mà, phải không?
Tớ không thể yêu cậu, nhưng không muốn mất cậu

Năm tháng qua đi, không ai còn nhắc đến câu chuyện tình yêu thuở học trò bé bỏng nữa. Cậu đã trở thành chàng sinh viên Bách Khoa giỏi giang, năng động nhưng vẫn quan tâm đến cô bé ngây ngô là tớ theo đúng nghĩa một người bạn thân. Còn tớ ư, chẳng ngại ngần gì, cứ trò chuyện, vui đùa với cậu một cách vô tư như ngày xưa thôi. Để rồi mỗi khi thất vọng hay buồn bã nhất tớ đều nghĩ đến cậu, vì tớ biết, cậu lúc nào cùng lo lắng và trân trọng tớ không giống như những anh chàng được gọi là người yêu kia.
Chẳng biết là tớ vô tư hay là vô duyên nữa khi mà thật ra tình yêu trong cậu vẫn chưa bao giờ phai nhạt cả. Có đứa con gái nào vừa ích kỉ vừa độc ác như tớ không? Sao lại đi tâm sự chuyện tình cảm của mình với một người con trai khác cho người đã từng yêu đơn phương mình 5 năm chứ. Suốt quãng thời gian ấy, tớ đã làm tan nát trái tim cậu như thế chưa đủ sao, để bây giờ lại tiếp tục giày vò nó thêm với những yêu đương ngốc nghếch.
Người ta thường nói, chẳng có đôi bạn nào thân thiết được như xưa khi tình yêu xuất hiện. Trước đây tớ không tin đâu, nhưng giờ thì khác. Cậu đang dần rời xa tớ, hờ hững và dành cho tớ những tin nhắn xã giao chẳng khác gì một người bạn hời hợt.
Tớ hiểu mà, có lẽ như thế mọi chuyện sẽ tốt hơn, nhẹ nhàng hơn với cậu. Tớ sẽ không xuất hiện và làm phiền cậu nữa. Hi vọng  một ngày nào đó chúng ta lại có thế trở thành bạn tốt của nhau khi mỗi người đều đã có hạnh phúc của riêng mình.
Nhưng… sẽ không sao chứ, nếu tớ vẫn dành 1 góc nhỏ trong tim để nhớ và trân trọng cậu - người bạn đặc biệt của tớ à.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mới Cập Nhật

Có Thể Bạn Muốn Đọc